Archive for 2014
Tình đầu khó phai (Phần 1)
Tình đầu khó phai

Chương 1
tx 6/2006
Tôi sinh ra trong một gia đình bố mẹ là cán bộ công nhân viên chức nhà
nước, từ nhỏ luôn không phải đụng tay chân vào làm một công việc gì. Ở
lứa tuổi 8x, sức học cũng thuộc dạng khác, tuy nhiên như mọi người nhận
xét là khá thông minh nên luôn học hành theo dạng tài tử, ít khi đọc
sách, ham đọc truyện và chơi bời.
Kưng ơi! Mình cưới nhau nha

Em ơi!!! Tối nay đi chơi nha em ….
- Đi đâu hả anh ….
Đấy !!! Cứ mỗi lần em hỏi như thế là lại bỏ rơi anh >”<….hixhix
-Vâg !! Vì em còn phải học mà …
Hix…Học gì lắm thế, vừa phải thôi .Tối nghỉ đi chơi vs anh ik
-Đồ hâm !!! Đi chơi vs anh em sẽ không được điểm cao, không được làm nhìu tiền, thì sao mà nuôi anh được …
Ơ…Đồ Ngốc của anh, em tính nuôi anh thật đấy àh …Thế có thật không anh đợi
Hãy cho anh thêm một cơ hội
HÃY CHO ANH THÊM 1 CƠ HỘI

- Để anh đưa em về hôm nay, chỉ lần này thôi, lần cuối.
- Lần cuối thật hả anh?
- Ừ, lần cuối thật!
Bước vội lên xe anh, như để tránh đi những hạt mưa nặng trĩu đang bắt đầu rơi xuống. Vẫn đi trên con đường quen thuộc, vẫn chiếc xe máy chứng kiến tình yêu của cô và anh trong hai năm, vẫn là anh ấm áp quen thuộc luôn che chở và chăm sóc cô. Vậy mà giờ đây, có một khoảng cách vô hình giữa cô và anh. Chẳng thể ngồi sát lại nép vào lưng anh để tránh những hạt mưa đang tạt mạnh vào đôi má.

- Để anh đưa em về hôm nay, chỉ lần này thôi, lần cuối.
- Lần cuối thật hả anh?
- Ừ, lần cuối thật!
Bước vội lên xe anh, như để tránh đi những hạt mưa nặng trĩu đang bắt đầu rơi xuống. Vẫn đi trên con đường quen thuộc, vẫn chiếc xe máy chứng kiến tình yêu của cô và anh trong hai năm, vẫn là anh ấm áp quen thuộc luôn che chở và chăm sóc cô. Vậy mà giờ đây, có một khoảng cách vô hình giữa cô và anh. Chẳng thể ngồi sát lại nép vào lưng anh để tránh những hạt mưa đang tạt mạnh vào đôi má.
Hãy lắng nghe tim anh nói

Một ngày bình thường như những sinh viên khác, nó vác xác đến trường một cách chán nản. Những môn học bắt buộc ở trường khiến nó chán ngấy.
Vào lớp, quăng cặp sách xuống bàn, nó gục mặt xuống, định tranh thủ ngủ thêm một chút thì Nhung- cánh chim lợn đầu đàn trong phong trào supper soi của lớp đã chạy tới ngồi cạnh. Nó hí hửng:
Lí giải lý do sao Kim ngưu độc thân
Một Kim Ngưu ngang bướng, luôn khăng khăng bảo vệ ý kiến của mình sẽ khiến những Bạch Dương, Sư Tử, Ma Kết kiêu ngạo cảm thấy tình yêu của họ thiếu đi sự tôn trọng và nhún nhường.
Cách giúp 12 chòm sao thoát khỏi vận hạn đang đeo bám năm 2014
Bạch Dương: hoàn lại số tiền đã vay mượn
Kim Ngưu: ngủ nhiều
Song Tử: đi từ thiện 1 ngày
Cự Giải: nghỉ ngơi
Sư Tử: về với gia đình
Xử Nữ: học cách lắng nghe người khác
Thiên Bình: dọn dẹp lại phòng
Thiên Yết: chia sẻ bài viết này trên tường của bạn !
Nhân Mã:du lịch ngoài trời
Ma Kết: gần đây luôn gặp may mắn
Thủy Bình: đọc sách, cảm nhận bằng cả trái tim
Song Ngư: tin tưởng vào trực giác của bản thân
Làm sao để có thể cưa đổ các nàng Bạch Dương
Khi bạn đang có ý định “cưa đổ” một nàng Bạch Dương, thì đây là những thử thách mà bạn cần phải vượt qua:
Thử thách của bạn khi theo đuổi nàng Bạch Dương
Sắc màu nỗi nhớ em
SẮC MÀU NỖI NHỚ EM

Chap 1:
- Cho con một tô đặc biệt nhé cô!
Sau bao nhiêu năm trở lại đây, mọi thứ vẫn không hề thay đổi gì nhiều. Vẫn con đường nhỏ vào khu chợ Việt Kiều, vẫn dòng người qua lại mua bán tấp nập, lũ trẻ trong xóm vui đùa cùng nhau một cách hồn nhiên. Tôi đang ngồi trong một quán hủ tiếu nhỏ, cái nơi mà nó đã từng gắn liền với tuổi thơ. Là những lúc phải ăn hủ tiếu vì chán cơm thèm phở theo đúng nghĩa đen của nó, là những lúc không cơm nhà vì mẹ bận, là những lúc hội hợp bạn bè và…là những lúc mà cái quán nhỏ này trở thành nơi để lại trong tôi nhiều kỷ niệm vui buồn về tình yêu đầu của tuổi học trò.

Yêu lắm! Cô này béo ú
YÊU LẮM CÔ NÀNG BÉO Ú

Em mà không béo, còn lâu a mới...yêu!!!
Gửi Béo hâm, béo xinh nhất của anh!
Hôm qua, cô bé của anh mặt buồn xo, khác hẳn ngày thường. Khi anh hỏi thì gục vào vai anh nức nở: "Anh có buồn khi người yêu anh vừa… lùn như cây nấm, lại vừa… béo không?". Anh chỉ muốn cắn vào tai em một cái thật đau, vì em thật ngốc nghếch.
Em mà không béo, còn lâu a mới...yêu!!!
Gửi Béo hâm, béo xinh nhất của anh!
Hôm qua, cô bé của anh mặt buồn xo, khác hẳn ngày thường. Khi anh hỏi thì gục vào vai anh nức nở: "Anh có buồn khi người yêu anh vừa… lùn như cây nấm, lại vừa… béo không?". Anh chỉ muốn cắn vào tai em một cái thật đau, vì em thật ngốc nghếch.
Chòm sao xinh gái, đẹp trai nhưng mỗi tội hay bị ế
Chòm sao xinh gái , đẹp trai nhưng mỗi tội hay bị ế :

Hạng 1 : Thiên Bình
Hạng 2 : Thiên Yết
Hạng 3 : Song Tử
Hạng 4 : Xử Nữ
Hạng 5 : Song Ngư

Hạng 1 : Thiên Bình
Hạng 2 : Thiên Yết
Hạng 3 : Song Tử
Hạng 4 : Xử Nữ
Hạng 5 : Song Ngư
Nếu có ai đó yêu bạn mà bạn không yêu?
NẾU CÓ AI ĐÓ YÊU BẠN MÀ BẠN KHÔNG YÊU

- Nếu có ai đó yêu bạn... mà bạn không yêu...
Xin bạn đừng nhìn họ với ánh mắt sợ hãi.
- Nếu có ai đó yêu bạn... mà bạn không yêu...
Xin bạn đừng nhìn họ với ánh mắt sợ hãi.
Truyện cười chuẩn bị cho ngày mùng 08.03.2014
Truyện Cười Hài Hước chuẩn bị cho ngày mùng 08.03.2014


Mối tình đầu và vợ...
Mối tình đầu và vợ...

Yêu cô ấy, anh không phải đánh mất mình, nhưng anh thay đổi cuộc sống của mình, vì thế những thói quen, tính cách cũng thay đổi...
Hôm nay anh dẫn cô ấy đi cùng tới mời em dự lễ cưới. Em đánh cái nhìn thăm dò một lượt từ đầu đến chân với vợ chưa cưới của anh. Rồi có gì đó như ngạc nhiên quá đỗi trong mắt em. Anh đủ tinh tế để nhận ra điều đó.
Bạn có muốn kéo một Thiên Bình lại gần bên bạn ?
Bạn có muốn kéo một Thiên Bình lại gần bên bạn ?

Bạn có muốn kéo một Thiên Bình lại gần bên bạn ?
1. Khi Thiên Bình thích bạn chưa chắc đã cho bạn biết rõ tình cảm của mình dành cho bạn chỉ như một người bạn thông thường hay một người bạn đặc biệt, bởi vì Thiên bình rất cần cảm giác an toàn, khi nắm trong tay một điều gì đó chắc chắn thì Thiên Bình mới biểu lộ rõ ràng.
Kim ngưu và Kim ngưu có hợp nhau không !?
Kim ngưu và Kim ngưu có hợp nhau không !?
Có một cái gì đó đơn giản và dễ hiểu về Kim Ngưu. Đất rơi xuống đất và cộng hưởng lên một cách giản đơn. Khi bạn gặp ngôi sao song sinh của mình, bạn sẽ bị hấp dẫn và cảm thấy dễ dàng bên họ.
Năng lượng mềm mại, yêu thương và hòa đồng của sao Vệ Nữ sẽ đóng góp vào sự huyền diệu mà hai bạn trải nghiệm trong cuộc gặp gỡ đầu tiên đó. Cả hai bạn sẽ cảm thấy thoải mái và trân trọng việc các bạn có thể dễ dàng chia sẻ tình cảm.
Vì sao Thiên Yết hay rơi vào trạng thái cô đơn
Vì sao Thiên Yết hay rơi vào trạng thái cô đơn

Vì sao Thiên Yết hay rơi vào trạng thái cô đơn`
Những bí mật về Bạch Dương
Những bí mật về Bạch Dương
Bạch Dương là chòm sao được biết đến với những ý tưởng sáng tạo tuyệt vời và cũng là chòm sao có cái tôi quá lớn và ít khi tự mình xuống nước. Tìm hiểu 20 điều có thể bạn chưa biết về Bạch Dương…
20 điều có thể bạn chưa biết về Bạch Dương
Thơ chế vui về Nàng
Mục Thơ chế hài hước
Con gái thời nay thật lạ đời
Bóng đá, đấu vật gì cũng chơi
Võ thuật, quyền anh rồi bắn súng
Thuốc lá, bia rượu cũng ăn chơi
Con gái thời nay thật lạ đời
Bóng đá, đấu vật gì cũng chơi
Võ thuật, quyền anh rồi bắn súng
Thuốc lá, bia rượu cũng ăn chơi
Nguyên nhân gầy
Có hai anh bạn lâu ngày mới gặp nhau:
- Sao dạo này trông mày béo vậy?
- À, có gì đâu. Vợ tao làm ở nhà máy sản xuất bột mì, cơ quan trả lương theo sản phẩm nên mập vậy.
NÚI XANH CAN ĐẢM
Núi xanh can
đảm
![]()
Đèn lồng hoa
đào
Tháng mười hai được phân chia gọn ghẽ. Các ô kéo chồng chất đầy ắp công việc còn lại của năm. Tuy nhiên, bản hoạch định bị phá vỡ khi đích thân tôi phải bay sang công tác bên trụ sở tập đoàn, từ đó lại đi tiếp đến nhiều thành phố. Tôi 27 tuổi, hiện đang làm văn phòng đại diện cho một tập đoàn thiết kế khá lớn khu vực Châu Á Thái Bình Dương. Những chuyến đi căng thẳng đã quá quen thuộc. Cảm giác chai sạn. Tuy nhiên, lần này, linh cảm bất thường mơ hồ xâm chiếm. |
NƠI MẶT TRỜI ĐẾN
Nơi mặt trời
đến
|
“Anh sẽ không nhớ em
lâu đâu!” - Khi nói câu cuối cùng, Ninh mỉm cười. Nụ cười tỏa sáng thông minh mà
sau ba năm quen nhau, nó vẫn khiến tôi choáng váng say mê pha lẫn căm ghét cay
đắng. Tôi đưa cho cô hộp da đựng cây violin quý, nói khẽ: “Không có em, mọi việc
với anh sẽ khó khăn”. Ninh khoác dây đeo lên vai, bước vào phòng cách ly sáng
trắng, không ngoái đầu nhìn lại.
|
NHỮNG NGÀY MƯA LẠ
Những ngày mưa
lạ
|
Mưa nhỏ. Mọi năm mùa
này không có những cơn mưa đột nhiên. Có thể không ướt sũng nếu băng qua đại lộ
về trường nhưng cũng thật dễ chịu khi ngồi lại quán, tựa đầu song gỗ mắt cáo và
nhìn xuyên bản nhạc bất hủ Mùa hè của ba trăm năm đang tỏa ra từ cái loa cũ trên
tường. Vài sinh viên năm một trống tiết sang quán tập hút thuốc, nhìn mưa, mắt
nhớ nhà. Một đàn kiến chạy rùng rùng trên nền gạch, dấu hiệu của cơn mưa dài và
to. San uống cạn cốc nước, xốc lại cái túi đầy cọ lẫn màu, quyết định vào trường
vẽ hết buổi chiều. Một chiếc xe tải suýt đâm sầm San khi cô chạy như điện qua
đại lộ vắng xe. Tay tài xế thò gương mặt ngái ngủ qua cửa gào toáng lên: “Muốn
chết hả?”. “Không. Đời thật đáng sống...” - Cô hét vọng theo.
|
NGƯỜI NGỒI NHẦM CHỖ
Người ngồi nhầm
chỗ
|
1.
Sáng thứ 7, Minh gọi điện thoại hẹn gặp ngày chủ nhật. Đã ba tuần, chúng tôi chưa thấy nhau. Trong mắt người chung quanh, chúng tôi là một đôi kỳ quặc. Yêu nhau hơn sáu tháng, những cuộc hẹn - đếm được chính xác, như người ta có thể đếm các tờ giấy trong quyển catalog mới tinh. Một đôi lần, giữa những bản vẽ trên màn hình, tôi nhắm mắt, gắng hồi nhớ nét cười hay âm vang giọng nói Minh. Nhưng mọi thứ dường như quá khó khăn để đọng lại. Cô ấy sẽ gọi cho tôi, khi có thời gian rảnh. Các cuộc đi chơi được sắp xếp thời gian và lộ trình trước, vì cả hai đều bận rộn. Nếu không thể gặp nhau như đã hẹn vì sự cố đột ngột, chỉ cần cú điện thoại báo lại. Sẽ chẳng ai trách móc hay tỏ ý muộn phiền. Một vài người ngỡ chúng tôi bị điên: “Điều gì khiến cả hai còn yêu nhau một khi mối quan hệ tẻ nhạt như vậy?”. Điều này chẳng thể nào giải thích nổi. Cảm xúc giữa tôi và Minh không giống sự lười biếng hay thói quen. Trái lại, những gặp gỡ chớp nhoáng, các message vắn tắt trên mobi giữ cho chúng tôi cảm giác an toàn. Suy cho cùng, tình yêu là một phần cuộc sống. Còn quá nhiều thứ quan trọng đòi hỏi thời gian và sự chú tâm.... Có tiếng gõ cửa ồn ào. Sâm, nữ hoạ viên tập sự phụ việc cho tôi chạy ùa vào, đem tập tài liệu dự án phim quảng cáo để mạnh lên bàn, rồi chạy biến như một cơn lốc. Viễn ảnh về cuộc hẹn sáng mai xoa dịu trong tôi cơn bực dọc. |
NGƯỜI LẠ VỪA ĐẾN
Người lạ vừa
đến
|
Thùng thư ở bên kia
đường. Theo thời gian, màu sơn vàng sậm phủ lớp này sang lớp khác, khiến đường
nét sắc sảo của cái thùng thư cổ dần lu mờ. Một sự tính toán thông minh nào đó
khiến người ta trồng ngay cạnh đấy cột đèn đường, lại đặt thêm một băng ghế lượn
sóng dành cho việc chờ xe bus. Những chiều muộn, từ cổng trường đại học nhìn
sang, cái thùng thư trông như bóng người đứng trong vùng sáng phẳng lặng của
ngọn đèn. Thi thoảng, anh bưu điện tới, loay hoay mở khóa vét vài cái thư rồi bỏ
đi. Cái ghế xem ra hữu dụng hơn, nhiều người tìm nó để ngồi, dù đón xe bus hay
không. Hạo và Minh cũng hay hẹn nhau ở trạm chờ xe. Chàng trai vẻ ngoài rất đẹp
nhưng giản dị và cô gái gầy gò để kiểu tóc người da đỏ ngồi hai đầu ghế, nói với
nhau mấy câu vu vơ về việc học, và cười. Nhưng thường, họ im lặng, cùng nhìn xa
xăm những con đường tỏa đi khắp nơi cho tới khi cô gái leo lên chuyến xe cuối
ngày. Hạo còn một mình. Không phải sự bỏ rơi nhưng cảm giác vắng vẻ đôi khi
khiến anh bồn chồn. Anh quay sang nhìn mãi thùng thư cổ quen thuộc mà xa lạ. Giá
như anh có thể gửi đi một lá thư rồi chờ đợi điều gì sẽ đến.
|
NGƯỜI LẠ HOÀN HẢO
Người lạ hoàn
hảo
|
Đồng hồ cát
Một người đàn ông đội mũ trắng dừng xe trước cổng, yêu cầu gặp Ms. Minh Thanh, nữ thư ký mới của văn phòng thiết kế hãng K. Phải khá lâu sau cú điện thoại qua màn hình, tôi mới hiểu ra mình chính là người được tìm. Nhân viên bưu điện giao chiếc hộp giấy nhỏ, yêu cầu tôi ký tên. Không có địa chỉ người gửi. Ai có thể biết chỗ làm đầu tiên của tôi? Quay về phòng làm việc, tặng phẩm bất ngờ bối rối trên tay tôi. Phía dưới lớp giấy gói, chiếc điện thoại di động phản chiếu ánh sáng xanh bạc. Mảnh giấy gấp nhỏ cài dưới ruban cho biết số điện thoại, kèm lời nhắn: “Hãy dùng mobile để liên lạc. Kể từ lúc này, nó là của Minh Thanh”. Tôi dùng máy bàn thử bấm dãy số trên giấy. Chiếc điện thoại trong hộp như cánh chim non lần đầu rung lên yếu ớt. Điệu nhạc ngân khe khẽ và hiện trên màn hình bức vẽ thuyền buồm trên sóng. Người tặng quà đã cài đặt các biểu tượng yêu thích chỉ riêng tôi biết. Những bí mật bị chiếm giữ đột nhiên biến nỗi sợ hãi thành cơn xúc động sâu xa. Mọi người trao đổi số. Nhạc chuông rộn rã, các tín hiệu dài ngắn. Căn phòng làm việc ngăn cách bằng các ô vuông xanh như cánh rừng mùa hè xôn xao. |
MŨ XANH
Mũ xanh
|
1.
Buổi sáng với những cơn gió lạnh thổi qua các khe cửa sổ đầy bụi. Buổi sáng của cái máy tính quên tắt thi thoảng tút lên một tiếng khẽ. Đấy là buổi sáng như nhiều buổi sáng đầu mùa thu, mát lạnh và trong trẻo. Vỹ chui ra khỏi giường, nhảy lò cò tìm chiếc dép vải. Cốc nước uống dở tối qua đổ nghiêng, nước lênh láng trên sàn. Khi cắm phích điện cho máy hát, cậu bị điện giật nhẹ. Đĩa kẹt trong máy, không thể cất lên đoạn nhạc mong chờ. Cậu khởi động lại máy tính. Năm hộp thư được mở lần lượt nhưng ngoài đống bulk quảng cáo, không ai viết mail gửi cậu. Từ cửa sổ căn gác xép bé, Vỹ nhìn xuống con đường vắng rợp bóng cây xanh. Hai bên vỉa hè, các ngôi nhà mở cửa, trông như những con mắt thẫm đen hiền dịu. Chuyến xe bus đầu tiên của ngày đầy ắp học trò ngái ngủ băng qua phố, cái nóc cao lênh khênh khiến nhánh cây thấp rụng lá, kêu răng rắc. Không ai buồn chú ý đến cậu. |
MŨ TRẮNG
Mũ trắng
|
1.
Theo một cách kỳ dị nào đó, tất cả hơi nóng nồng nực dường như đã bị hít trọn vào lồng ngực rộng lớn ngày hè. Buổi tối mát lạnh. Những con đường nhỏ luồn giữa vô số cao ốc đựng đầy các cơn gió xao động, cõng theo hơi muối, không ngừng lùa về từ biển xa xăm. “Giống như chỉ cần dang tay, em sẽ bay vọt lên. Thật không thể tin nổi”... - Cô gái đội cái mũ trắng bật cười , gương mặt tuyệt đẹp sáng mờ trong bóng tối. Gió thổi mạnh. Những nếp áo cô gái bay phần phật, như cánh buồm trắng mờ dập dềnh trên mặt biển tối đen. Lâm giữ nhịp bước với Minh, mỉm cười. Phía sau anh là một ngày đã qua. Nhiều niềm vui. Những hy vọng được đền đáp sau thời gian dài lo âu. Đồ án tốt nghiệp của anh đã được duyệt. Một chỗ làm tốt được ký kết sau thời gian dài nỗ lực tập sự để được biết tới. Nhưng trên hết, là Minh, là cô gái anh yêu gần năm nay nhưng chưa bao giờ hết lạ lùng. Cô gái với mái tóc ngắn rối tinh, hai mắt như hai mặt hồ trong trẻo mỗi khi nhìn về anh. Bao lâu chờ đợi, cuối cùng tối nay anh cần nói với cô một dự định thay đổi cuộc sống của hai người... |
MẶT TRỜI TRÊN ĐỒI
Mặt trời trên
đồi
|
I’ll follow the
sun
Thứ bảy. Điện thoại từ văn phòng hỏi tôi đến làm việc đột xuất được không. Tôi nhận lời trong tích tắc. Một ngày đầy ắp công việc đặt vào tôi cảm giác an toàn. Dắt xe ra cổng, trận gió ập đến mang theo hơi ẩm giá buốt của một sáng sớm cuối thu. Khoảng trời mênh mông trên cao chuếnh choáng tựa làn nước biển bất ổn. Cất xe vào nhà, tôi khoác chiếc túi lớn trên vai, ra trạm đón xe bus. Trên xe, tôi là hành khách đầu tiên. Anh soát vé ngồi vắt vẻo trên thanh vịn kim loại, nở nụ cười thân thuộc : |
KHÔNG CÒN LÀ NHỮNG MẢNH BIỂN CÔ ĐỘC NỮA
Không còn là những mảnh
biển cô độc nữa
![]()
Chiều tháng mười một.
Khoảng vườn giếng trời vuông vức nhìn qua bức tường kính bọc trong làn hơi ẩm
ướt. Những con mối gió cánh mỏng chao lượn, đập người vào kính, lả tả rơi rụng
trong luồng sáng xanh thẳm. Không khí báo trước cơn mưa dài, khó chịu. Tôi thu
xếp một tư thế kiên nhẫn trogn góc quán cà phê, chờ hai gã bạn cùng đến tập
nhạc. Cuối năm, các bản nhạc trầm lặng đột nhiên được khách đến quán say mê. Lần
thay đổi nhạc mục thứ ba. Hoặc tập luyện bài vở mới. Hoặc nhạc công cũ ra đi,
nhường chỗ cho các nhóm đánh thuê đầy rẫy luôn sẵn sàng thế chỗ với mức giá rẻ
mạt. Khi ra điều kiện ấy, gã quản lý cười lạnh lẽo. Với tất cả vẻ thờ ơ nguy
hiểm, Quân “tay chơi cello và guitar bass, là trưởng nhóm chúng tôi” đứng dậy,
thu gom các quyển sách ố vàng mồ hôi và dấu tay, nhét vào cái túi da đeo bên
vai, lẳng lặng bước ra cửa. Cậu đánh trống cũng rời đi. Sau thoáng ngập ngừng,
tôi quyết định thương lượng với ông chủ. Nếu Quân biết điều này, cậu ta sẽ giận
điên lên. Nhà cậu ta giàu có, chơi nhạc ở quán chỉ để vui. Nhưng tôi không thể
phó mặc cuộc sống cho phản ứng tức thời hay thứ cảm xúc bấp bênh. Rốt cục, cuộc
thương lượng thành công. Chúng tôi sẽ tập những bản nhạc mới, uỷ mị ngọt ngào và
kỹ thuật phức tạp. Đổi lại, mức lương tăng lên, tất nhiên. Trời lạnh, mùa của
những quán nhạc đầy ắp khách. Chẳng lẽ gì mà không đề nghị đôi chút. Thậm chí,
cuối cuộc trao đổi, chủ quán còn đồng ý chúng tôi có thể gọi miễn phí vài thức
uống nóng không cồn, nếu chơi thêm quá khuya dịp cuối tuần. Kể ra cũng hơi vụn
vặt khi đề cập đến các điều khoản kỳ quặc. Nhưng đôi khi, mấy thứ vụn vặt khiến
cuộc sống trôi đi dễ chịu hơn. |
KHÁCH TRỌ BÍ MẬT
Khách trọ bí
mật
|
1.
Trở về nhà từ lớp luyện thi vẽ kiến trúc, Quân rẽ sang đoạn đường ngược chiều. Việc này xảy ra không thường xuyên, nhưng tựa như thâm nhập vào trò chơi căng thẳng, không thể đoán trước điều gì sẽ ập đến một khi bắt đầu hành động phạm lỗi. Cuối đường, mảnh trời tam giác hiện ra giữa các vòm cây đang biến màu một cách đáng kinh ngạc, từ sáng xanh sang óng đỏ rồi tím thẫm lại. Nhiều ốc gió cuốn xoáy cát khô và lá mục trên vỉa hè. Những con chim thảng thốt bay thấp náu dưới mái hiên. Sắp mưa. Một bàn tay vô hình vặn dây cót, đẩy các chuyển động lao nhanh hơn.. |
GIAO ĐIỂM MÙA THU
Giao điểm mùa
thu
![]()
Something
Cuối tháng 9. Bỗng dưng, công việc ở văn phòng tư vấn kiến trúc khiến tôi chán ngấy. Những chiếc áo chemise sẫm màu. Những đôi giày đen sạch tinh không tiếng động trên thảm. Các cuộc điện thoại, thoải mái hoặc bí mật, từ các bàn làm việc đan thành tấm lưới trong suốt, bủa vây trên không trung. Nhóm họa viên do tôi điều hành hoàn tất đúng hạn 63 bản vẽ cho một dự án lớn. Vào tuần trước, tôi được tăng lương lần thứ ba. Nhìn bề ngoài, mọi việc ổn thỏa và đáng mơ ước với một kiến trúc sư mới ra trường làm việc chưa đầy hai năm. Tuy nhiên, trong cỗ máy hoạt động đều đặn, chừng như có một bánh xe nhỏ bong khỏi vị trí an toàn vào thời điểm mơ hồ nào đó. |
GA XÉP
Ga xép
|
Giống như một con
thuyền neo chặt và bị bỏ quên, thành phố nhỏ có cái tên mơ hồ thường xuyên tròng
trành dưới các luồng gió thổi về từ biển. Không khí phảng phất mùi cá muối. Ra
khỏi sân ga xép, Hoan không bắt gặp taxi hay loại xe chở thuê nào. Viền theo con
đường hẹp bỗng lên dốc cao, những vòm lá buổi trưa xanh sẫm. Biển hiện ra đột
ngột, vẫn duy nhất màu xanh khó hiểu chỉ có ở chốn này. Khách sạn có lẽ cuối
đường. Hoan ngồi xuống băng ghế trắng đặt dưới bóng cây bàng. Cái túi du lịch
nhỏ tựa con chó bám đầy bụi nằm thở bên chân cô. Nếu đường sắt đừng hỏng, cô đã
về thẳng nhà sau chuyến công tác dài ngày. Nhưng giờ đây cô đang ở nơi xa xăm,
không đầu mối níu giữ ngoài địa chỉ khách sạn do một người đồng hành trên tàu
ghi vội. Chạm mắt màu vàng của trạm điện thoại, Hoan xách túi, băng ngang con
đường buổi trưa trống không. Trưởng phòng đồng ý cho cô về muộn mấy ngày, tiếng
trong ống nghe như vọng tới từ hành tinh khác. Thoáng lưỡng lự, một lần nữa Hoan
ấn thẻ điện thoại. Nghe báo tin, Huân, người mà sau chuyến đi cô sẽ cùng đính
hôn, bày tỏ sự ngạc nhiên mờ nhạt.
|
DỐC MƯA
Dốc mưa
Đang những ngày thị trấn chuyển sang những màu sắc lạ lùng.
Các tàng cây chơm chớm vàng lo âu nhìn xuống những mái nhà và khoảng phố đã trả
lá khô mấy lượt. Trời lúc chói gắt, lúc xanh xỉn như mảnh vỏ cam. Đọc đi đọc lai
bức điên bố nó gửi về, nó nằm còng queo trong góc nhìn ra cửa sổ, sợ đến cả sự
lặng lẽ sau lưng và cái bóng gầy nhỏ của bà in từ vách này sang vách khác. Chiều
thứ sáu nó lên thành phố đánh điện. Tối, không nhìn vào mắt bà, nó nói nhỏ:
“Ngày kia cháu đi, bằng tàu”. Trên chuyến tàu hỏa dài dằng dặc, nó ôm chặt gói
hành trang váng vất mùi nhà cũ, tì trán vào mắt lướt trông thị trấn màu vàng
ngoài kia heo hút dần.Chạm tay vào mẩu giấy nhỏ trong túi áo nó nhẩm dòng chữ thuộc lòng: “Bố, dì Hải và thằng Mấm đã về, con lên thành phố ở cũng tiếp tục học.” Nhớ ngọn đèn dầu tím xanh ở nhà bây giờ có khi đã sáng, nó bất giác thần người. |
CỔNG BÌNH MINH
Cổng bình
minh
![]()
Màu
xanh
Cuối tháng 11 vừa rồi, một người bạn nhường lại cho tôi chân phục vụ hậu trường fashion show. Tôi thành nhân viên bán thời gian của một hãng thời trang quốc tế danh tiếng. Sau vài lần làm trợ lý các nhà thiết kế trong và ngoài nước, tôi bắt đầu thạo việc. Việc đọc bản vẽ sắp xếp thứ tự mẫu thiết kế cho đêm diễn hay trợ giúp người mẫu mặc thật chuẩn xác tôi nắm khá vững. Một công việc không thú vị nhưng đảm bảo khoản lương đáng kể cũng như giúp tôi thu thập khá nhiều kinh nghiệm. Tôi theo học ngành thiết kế công nghiệp, năm thứ ba.Kể ra chẳng hay lắm khi một cô gái chưa đầy 20 tuổi luôn thản nhiên nói về công việc và tiền bạc. |
CỔ TÍCH
Cổ tích
|
Tôi chạy một mạch từ
ngoài phố vào trong phòng cậu Vũ. Cậu tôi đang tỉ mẫn mài mấy ngọn bút chì. Mắt
tròn mắt dẹt, tôi lắp bắp thông báo cái tin sốt dẻo: Chị Linh Lan đẹp nhất
trường tôi là con gái bà chủ quán phở mới chuyển về đầu ngõ. Đáp lại nhiệt tình
của người đưa tin, cậu tôi chỉ ậm ừ trong họng vài tiếng rồi lại chúi mũi vào
đám viết chì đen kìn kịt.
|
CHỈ MỘT LẦN THÔI
Chỉ một lần
thôi
|
Cuối xuân, sắp hết
đợt lạnh, tôi đang ở năm thứ ba. Một chương trình học bổng toàn phần đưa tôi tới
đất nước nửa năm chìm trong tuyết. Khi những đường phố và cây cối bong ra lớp vỏ
trắng xóa, để lộ cái lõi ướt át và chưa hết giá rét bên trong, là lúc tôi cảm
thấy cô độc hơn bao giờ hết. Tưởng như mọi thứ - ánh sáng, bầu trời, những hồ
nước trong thành phố vẫn còn chưa hẳn chia tay với cái màu trắng đơn điệu của
chuỗi ngày thiếu vắng mặt trời. Mọi người ở trường đại học mua báo, giữ lại
những trang quảng cáo, lùng tìm một công việc làm thêm trong đợt nghỉ dài.
|
CÂU CHUYỆN CÀ PHÊ
Câu chuyện cà
phê
|
Ngớt mưa, âm vang các
cơn sấm vọng về từ biển rơi rớt một đỗi nữa rồi mới bặt. Gió mang mùi cà phê
thổi men nhiều ô cửa, như thể cả thế giới không ngủ, ngồi bên bàn với cốc cà phê
cô độc. Cửa hàng đóng cửa gần 11 giờ khuya. Đó là lúc dễ chịu nhất trong ngày.
Cô bạn Ninh cùng hội cùng thuyền ngáp to, nói rằng cô có thể ngả lưng và đánh
giấc dài bất tận. Thực tế cô là người duy nhất tôi biết sợ hãi giấc ngủ, e tiêu
tốn thời gian.
Nhà tôi không xa cửa hàng. Chiều, từ phòng thiết kế về, tôi ghé nhà một thoáng rồi đi bộ ra hiệu, không quên mang theo cái bình nhỏ đựng cà phê. Tôi cùng cô bạn thời đại học chung tiền mở cửa hàng bán những món đồ lưu niệm cho dân Tây du lịch. |
CÁNH XANH TRONG SUỐT
Cánh xanh trong
suốt
|
1.
Cánh cửa thang máy vừa đóng kín một lần nữa mở rộng. Bước vào là một cô gái trong chiếc váy dài màu tối thẫm. Nhìn từ phía sau, mái đầu vươn cao đặt trên đôi vai thẳng của cô ta trông tựa bức tượng điêu khắc hoàn chỉnh. Vinh thở nhẹ nhõm. Đứng một mình trong buồng thang máy trắng lóa luôn khiến anh căng thẳng. Cô gái trẻ cũng lên tầng 18. Có một lúc, Vinh thoáng nghĩ cô ta đang quan sát hình ảnh anh phản chiếu trên cánh cửa kim loại. Giọng tiếng Anh thông báo số tầng họ đến âm oang, tô đậm dự cảm lạ lùng. Vinh bước dọc hành lang trải thảm vào khu vực triển lãm. Cô gái đi trước anh một quãng, dải khăn mềm in vệt hoa xanh khoác trên khuỷu tay bay nhẹ, thoáng gợi hình ảnh nào từng in trong ký ức xa xăm. Vinh bước nhanh hơn. Người xa lạ rẽ vào khúc quanh đột ngột, biến mất. |
CÁNH TRÁI
Cánh trái
|
1.
Phòng bên cánh trái, như hết thảy các sáng chủ nhật khác, bắt đầu vang lên âm thanh kim loại. Thoạt tiên là tiếng rơi rành mạch một số vật thể chạm xuống mặt bàn gỗ. Sau đó, tiếng lách tách lạnh toát của những bộ phận chắc chắn bằng thép, rời rạc bong ra rồi lại căm phẫn siết vào nhau theo các khe rãnh và móc ngàm tinh vi. Cuối cùng, bao giờ cũng là âm thanh một cú trượt duy nhất. Nó phát ra bất thần, phảng phất đe dọa ma thuật. Vinh chờ đợi tiếng ô kéo đóng sập, chìa khóa lộc cộc xoay vặn. Giờ thì anh mới yên tâm nhắm mắt. |
BƯU THIẾP TỪ STUTTGART
Bưu thiếp từ
Stuttgart
|
1.
Tháng chín. Thời tiết chuyển sang khó chịu. Những vệt gió từ thung lũng trườn lên dải đường hẹp, đem theo các hạt nước nhỏ li ti bám vào từng phân tử không khí. Trong đêm, mưa rào rất lớn. Âm vang của mưa dội vào cả giấc ngủ sâu. Sự ẩm ướt tràn đến khiến mọi dự định trước chuyến đi đột ngột mất kiểm soát. Buổi sáng, nắng mặt trời khó nhọc xuyên qua các vệt mây mỏng dán khắp nền trời màu xám sắt. Bảy giờ rồi mà vẫn như tinh mơ. Vĩnh rời khỏi chăn, nhìn ra khung kính mờ hơi nước. Gió đã lặng. Anh với tay cầm gói thuốc. Cái bật lửa vỏ chạm nổi không thấy đâu. Mất một lúc, anh mới sực nhớ đêm qua cúp điện, Hoan đã chạy xuống tìm chủ nhà trọ xin nến. Có lẽ châm nến xong, cô vứt bỏ cái bật lửa của anh, thói khinh suất chỉ riêng thấy ở Hoan. Vĩnh mở ngăn kéo, tìm được hộp diêm duy nhất. Những đầu diêm ẩm ướt bở vụn. Mãi mới có một cây diêm lóe sáng. Mùi lưu huỳnh nổi rõ trong căn phòng. Cánh cửa ra ngoài hành lang khép hờ, không khóa. Chẳng rõ Hoan đi đâu. Thường cô thức dậy rất muộn, khi anh đã ngồi vào bàn, mở laptop làm việc được vài tiếng. Dự định ghé thị trấn nhỏ hai ngày, nhưng rồi anh đã ở đây gần một tuần lễ. Thoạt tiên, Hoan căm ghét cái thị trấn trên núi. Sự yên tĩnh của nó làm cô cáu kỉnh bồn chồn đến phát điên. Cô vật nài anh mau chóng bay đến thành phố biển, như anh đã hứa với cô trước chuyến đi. Tuy nhiên, sang ngày thứ ba thì cô lại tỏ ra hài lòng khi được ở lại đây. Dù biết Hoan gần nửa năm, Vĩnh không sao nắm bắt các ý nghĩ bất thường trong đầu cô gái nhỏ. Hệt như một hạt mầm lạ tình cờ ném xuống, niềm say mê hướng về Hoan lớn lên trong anh, như một cái cây kỳ quái, ngày càng vươn dài các cành nhánh rậm rì, quấn chặt anh vào cô ta... |
BAY VỀ PHƯƠNG BẮC
Bay về phương
Bắc
|
Ký ức vẫn lưu giữ
trong Vĩnh dư vị êm đẹp khoảng thời gian hai năm trước, ngày họ mới quen. Các
buổi trò chuyện gấp gáp đầy ắp chi tiết hài hước. Hoặc đôi khi, một cuộc hẹn hò
đột xuất gây cảm động. Vĩnh 32 tuổi, chuyên viên thiết kế bộ nhớ flash MCU cho
hệ thống điện tử dùng trong xe hơi.
Việc cung cấp những hệ thống giải pháp kỹ thuật đòi hỏi đầu óc sáng suốt, và khả năng lãng quên mau chóng những gì thuộc về ngày hôm qua. Di chuyển và sống qua nhiều nơi chốn, anh học được khả năng phòng vệ, tự ngăn cách trước những kẻ xa lạ làm phiền nhiễu, dễ dàng thích ứng nhiều loại hoàn cảnh. Càng về sau, anh càng vững tin vào một thế giới có thể kiểm soát. Ở một lẽ nào đó, Vĩnh biết anh an toàn. Hầu hết các điểm mấu chốt trong cuộc sống đời anh dường như đã lập trình sẵn, một cách hoàn hảo. |
ÁO BÔNG CHẦN ĐỎ
Áo bông chần
đỏ
|
Gã tóc nâu đứng chếch
ngưỡng cửa, đầu thuốc lá lóe sáng khi gã rút từ dưới áo ngắn khẩu súng lục, điềm
tĩnh nheo mắt ngắm bắn hai phát. Người trúng đạn vẫn ngồi trên yên cho tới khi
con ngựa rống lên một tiếng thảm thiết, ngã lăn ra đất hất theo người kỵ mã xấu
số. Anh ta nằm ngửa, cặp mắt mở hé phản chiếu ánh mặt trời. Một nhánh hoa dại đu
đưa trước gương mặt dần dần bình thản. Người kỵ mã gượng hé mắt lần nữa, cười
nuối tiếc, thì thào: “Số phận an bài. Nhưng đời đẹp quá!” Các vệt mây trắng và
dòng chữ cuối phim chạy dọc màn ảnh. Những người trong phòng chiếu lục tục đứng
dậy, tiến về ô cửa sáng.
|
ANH EM SINH ĐÔI
Anh và em sinh
đôi
|
Sinh đôi nhưng anh
trai em gái. Anh hai tên Nhô, cao kều, cận thị, suốt ngày dí mũi vào màn hình vi
tính hoặc một quyển sách dày cộp, tai đeo headphones nghe rock. Điểm duy nhất em
gái giống anh là gầy kheo khư, còn lại khác biệt hoàn toàn. Đôi mắt Chi sẫm đen,
tò mò, không có gì thoát khỏi cái máy ghi hình to tướng ghê gớm ấy. Khuôn miệng
nhỏ Chi hồi bé dễ thương, giống như trái sơ-ri thế nhưng giờ đây tất tật những
gì được phát ra từ trái sơ -ri đó đều trở nên lạc sự thật và đầy nguy cơ khiến
thằng Nhô ít nói bị trừng phạt – trừng phạt oan uổng. Từ lúc bé xíu xiu, anh em
sinh đôi đánh nhau như cơm bữa. Các trận giao chiến kinh hoàng. Thường khi người
lớn gỡ được cặp giò hoặc hàm răng của con em bách chiến bách thắng ra khỏi cần
cổ thằng anh nằm bẹp dí dưới đất, cả hai đứa đều không thể nhớ nổi điều gì khiến
trận đấu nổ ra. Về sau, Nhô luyện được tính nhẫn nhịn. Cậu tự nhủ chỉ vài năm
nữa, khi nhỏ em quái vật lớn lên, cậu sẽ xui người nhà gả quách nó cho thằng Củn
mập, con bà bác sĩ gần nhà vẫn hay rối rít ngợi khen sự “toàn diện” hiếm có khó
tìm của con Chi khiến mắt mẹ sáng ngời lên như bật đèn, thằng Củn cười toe toét
một cách ngốc ngếch còn mặt con Chi vênh váo như cán chổi. Thế nhưng ngày ấy
chưa kịp tới mà mọi chuyện chuyển hướng “bi thảm” hơn, khi cả hai anh em vào học
cấp ba... |
AFICA
Afica
|
1.
Ban mai xám xanh ngày thứ bảy. Một chiếc thang dây được thả xuống giữa bức tường tòa nhà lớn bên kia đại lộ. Nhìn qua cửa sổ, Vinh đã không biết sự hiện diện của bức tường, từ khi anh chuyển đến sống nơi này. Vì nó có sẵn. Hoặc tại bức tường trắng, rộng và không phản chiếu. Cái thang giống như bộ xương sống màu nâu thẫm, đột ngột đẩy khoảng trống vô hình vào tầm quan sát của mắt. Vinh rời giường, đứng im bên cửa sổ và hút thuốc. Làn không khí lạnh buốt tháng hai làm các hình thù co lại, hơi méo mó. Mọi thứ sạch sẽ, nhẵn nhụi. Những đường nét đô thị tẻ nhạt nhưng cũng thật tuyệt. Vinh búng mạnh đầu mẩu thuốc. Đốm sáng đỏ bay theo đường vòng cung, như một con đom đóm hoảng hốt, rồi tắt ngấm. Anh rót một cốc to từ máy pha cà phê, quay về ngồi ở mép giường. |
BIỂN QUÁI VẬT - (PHẦN CUỐI) PHỤ LỤC QUÁI VẬT BIỂN
PHỤ LỤC QUÁI VẬT BIỂN
CHỈ DẪN CỦA BÁC CHIRON
VỀ AI LÀ AI TRONG “THẦN THOẠI HY LẠP”
1. ARES - THẦN CHIẾN TRANH

Dấu hiệu đặc trưng:
Áo quần da của các tay đua môtô, xe
môtô hiệu Harley Davison, kính mát và thái độ khó chịu.
Hiện nay:
Có thể được nhìn thấy đang cưỡi
chiếc Harley quanh khu vực ngoại thành Los Angeles. Một trong những vị thần có
thể gây nên một cuộc đánh nhau trong một căn phòng trống.
BIỂN QUÁI VẬT - (PHẦN 20) BỘ LÔNG CỪU VÀNG ĐÃ PHÁT HUY TỐT PHÉP THUẬT
20. BỘ LÔNG CỪU VÀNG ĐÃ PHÁT HUY TỐT PHÉP
THUẬT
Buổi chiều đó là một trong những
buổi chiều hạnh phúc nhất tôi từng có ở trại – thứ mà bạn có thể đi khoe và bạn
không bao giờ biết được khi nào thế giới của bạn sẽ bị vỡ ra thành từng mảnh.
Grover thông báo rằng cậu ấy có thể
ở lại trại với chúng tôi trong suốt mùa hè này trước khi lại tiếp tục lên đường
tìm kiếm thần Pan. Các sếp của cậu ấy ở Hội Đồng Bô Lão quá ấn tượng về việc
cậu ấy không hề bị giết chết, mà còn dọn sạch đường cho những người tìm kiếm
tương lai. Thế nên họ đã cho cậu ấy hai tháng nghỉ phép và một bộ sáo mới. Tin
xấu duy nhất là: Grover khăng khăng thổi các cây sáo đó suốt cả buổi chiều và
kỹ năng âm nhạc của cậu ấy không hề tăng thêm chút nào. Cậu ấy chơi bài YMCA và
những cây dâu tây bắt đầu phát điên, quấn quanh chân chúng tôi như thể đang cố
bóp nghẹt chúng tôi. Tôi cho rằng mình không thể trách chúng.
.jpg)
.jpg)

.jpg)





